Nếu bây giờ có một điều ước, anh ước rằng mình sẽ mãi có nhau trong cuộc đời này, để mỗi sớm mai thức dậy người đầu tiên anh nhìn thấy đó là em, chỉ mình em thôi! Lẽ ra những dòng chữ này em sẽ không đọc được nếu tình yêu của chúng mình cứ ngọt ngào và hạnh phúc như ngày nào. Thế nhưng anh không tin mình phải viết ra trong thời điểm quan trọng này. Đây cũng là nỗi niềm của một kẻ si tình, chung tình, ích kỷ, bảo thủ, cầu toàn như anh phải gánh chịu! Ngày đầu tiên gặp em, anh như một robinson ở đảo hoang chưa lần gặp một người con gái sau 30 mươi năm, và anh cảm nhận em là vì sao tinh tú nhất trong trong lòng anh, là bến đậu an lành của anh sau những ngày bảo tố, là điện trường êm diệu để anh mãi là culông bé bỏng, là một người không ai có thể thay thế trong cuộc đời này ...Và thế là anh đã thương, đã yêu em bằng một tình yêu nồng nàn và cháy bỏng, yêu bằng trái tim nhỏ bé nhưng chứa đầy một sự chân thành và vĩ đại, bằng niềm tin mãnh liệt nhiệt huyết vượt qua mọi khó khăn và thử thách của cuộc sống đời thường. Anh cũng biết rằng để có được em là một điều không dể cho nên anh tự cố gắng, phấn đấu với bản thân sẽ sống hết mình hết lòng, sẽ làm tất cả. Thậm chí, hy sinh cả cuộc đời này để có được em. Anh thấy mình có lỗi nếu em không vui, tự thấy mình nhỏ bé khi em khóc, tự thấy mình vô tâm khi em buồn, tự thấy mình cô đơn hụt hẩng tuyệt vọng khi không được ở gần bên em . Phải chăng đây là cái giá mà anh phải trả cho những việc làm ngốc nghếch vượt ra ngoài suy nghĩ những sai lầm chết người kể từ khi yêu em. Ngày yêu em, anh thấy cuộc đời này toàn là màu hồng, thấy cuộc đời này thật ý nghĩa và thú vị bởi bên mình luôn có một người biết quan tâm chia sẽ. Có thể nói em như cô Tấm dịu hiền, nấu cho anh bát mì ăn liền khi anh đói. Em như một người chị gái an ủi động viên anh lúc anh gặp khó khăn vấp ngã. Em giống như một người bạn chia sẻ niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống. Có đôi khi, em lại giống như một bản tình ca của mẹ, ru anh giấc ngủ ngọt ngào và em giống như đức mẹ MaRia, người ban cho anh những điều tốt lành và hạnh phúc nhất... Em là tất cả của đời anh, cảm ơn cuộc đời này đã mang em đến cho anh! Nhưng giờ đây anh không biết giữ gìn nên em đã lìa xa anh, thật bất công quá phải không em? Cứ ngỡ rằng đây là một giấc mơ để sớm mai thức dậy mọi chuyện sẽ tan biến trong ánh nắng của bình minh. Nhưng bình minh đến mà giấc mơ ấy vẫn còn chứng tỏ đó là sự thật - một sự thật mà anh không dám tin vào điều đó. Anh đã mất em rồi phải không em? Em ra đi mang cả tương lai tươi sáng của đời anh, bỏ lại anh bơ vơ giữa dòng đời xuôi ngược, bỏ lại sau lưng cả một trời hoa mộng và bỏ lại anh cả một niềm thương nhớ... Em ra đi, bỏ lại trong lòng anh một nổi cô đơn tuyệt vọng chẳng biết chia sẻ cùng ai! Em ra đi, làm cho trái tim anh rỉ máu vì tan vỡ, giết chết những ước mơ mà chúng mình đã từng mơ ước. Em đã mang theo tất cả của anh ra đi...Tại sao em lại có thể bỏ rơi anh như thế này? Ôi! Còn đâu những tiếng cười vui vẻ, giọng nói ấm áp ngọt ngào mà anh đã từng nghe? Đâu còn những buổi chiều tà hai đứa đạp xe trên phố Huế? Còn đâu những nụ hôn ngọt ngào mà mình đã trao nhau? Và, còn đâu bữa ăn gia đình mà hai đứa mình tạo nên? Làm sao anh có thể tìm lại những câu hát yêu anh mà em đã từng hát để dành cho anh? Làm sao anh có thể tìm lại những trò chơi ( đối mặt, rung chuông vàng, ai là triệu phú,hay Oẳn tù tì... ). Em biết chia sẽ cùng ai những lúc tưởng chừng như anh không sống nỗi. Không! Chỉ có em mà thôi! Không ai khác ngoài em của anh cả... Giờ đây, ngồi viết thư cho em, anh nuốt nước mắt vào lòng bởi anh sợ khi khóc thì mình sẽ luỵ mất. Nhưng, anh không thể làm được điều ấy, nước mắt cứ trào ra, phải chăng đây là những giọt nước mắt tiễn đưa một cuộc tình mà chỉ có hai đứa mình mới làm được. Một cuộc tình mà được xây dựng từ hai con tim chân thành hòa chung một nhịp đập, một cuộc tình đi từ thế giới ảo sang thế giới thật, từ công nghệ thông tin sang công nghệ thủ công. Đó là những lần hai đứa chat với nhau, sau đó là gặp trực tiếp. Một cuộc tình mà Rômeo và Juliet còn sống chắc chắn họ sẽ ganh tị, hay Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài cũng không sánh nổi. Anh phải làm sao đây, biết sống thế nào khi những ngày tiếp theo không có em . Bốn năm phải chăng là thời gian quá ít để em đặt niền tin vào anh, bốn năm để em nhận ra rằng anh không phải là người em cần trong cuộc đời này, bốn năm để em nhận ra rằng anh là người ích kỉ, bảo thủ, nhu nhược, cầu toàn phải không em ? Phải chăng em xem anh là cơn gió thoảng qua đời em, hay là một căn nhà để em dừng chân trong đêm mưa gió bão bùng để sớm mai thức dậy em lại tiếp tục cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc . Có đôi khi, anh tự hỏi liệu đây có phải là thử thách mà em dành cho anh? Bởi anh cũng quan niệm rằng không có tình yêu nào ngọt ngào mãi, không có tình yêu nào đắng cay mãi, hai yếu tố ấy luôn tồn tại trong một tình yêu, để làm nên một tình yêu tuyệt vời và hoàn hảo. Với ý nghĩ đó anh lại nuôi hy vọng một ngày nào đó em lại quay về, tìm lại đúng với vị trí của mình, nhưng không biết có điều đó hay không? Khi anh đã làm cho em thất vọng? Anh đã làm sai quá nhiều mà chính anh cũng không thể nào tha thứ cho mình được! Tại sao anh lại đòi chia tay với em khi mà tình yêu của anh quá lớn? Vì lúc đó anh ganh tị, anh thấy họ hạnh phúc còn mình thì hụt hẫng cô đơn, đến nỗi một tin nhắn hay cú điện thoại cũng không có. Tại sao anh đòi chia tay với em khi em là tất cả của đời anh? Bởi lúc đó anh học hành còn dở dang, nợ nần bù đầu anh. Anh sợ sẽ liên luỵ tới cuộc sống của em! Tại sao anh đòi chia tay với em? Vì lúc đó anh cần em hơn bao giờ hết! Anh nghĩ những lời này anh không định nói với em nhưng đến hôm, nay anh sợ mình sẽ không còn cơ hội bởi em đã xa anh rồi! Em đã từng trải qua cảm giác như anh nên chắc em hiểu và biết được nỗi đau nó như thế nào! Hãy cho anh được yêu em trong thầm lặng dù bên em đã có người khác chăm sóc. Hãy cho anh được chôn hình bóng em trong lòng mặc dù em không còn yêu anh nữa. Hãy cho anh gỡ lại những kỉ niệm mà chúng mình đã trãi qua để sau này những lúc buồn anh có thể đem ra gặm nhấm. Hãy cho anh giữ lại tất cả những gì là của em, em nhé! Nếu bây giờ có một điều ước, anh ước rằng mình sẽ mãi có nhau trong cuộc đời này, để mỗi sớm mai thức dậy người đầu tiên anh nhìn thấy đó là em, chỉ mình em thôi! Anh yêu em! .